杨 yáng 应 yīng 宁 níng 母 mǔ 安 ān 人 rén 受 shòu 封 fēng 诗 shī - - 李 lǐ 东 dōng 阳 yáng
老 lǎo 去 qù 逢 féng 恩 ēn 不 bù 自 zì 知 zhī , , 半 bàn 生 shēng 勤 qín 俭 jiǎn 鬓 bìn 成 chéng 丝 sī 。 。
家 jiā 如 rú 夫 fū 子 zǐ 长 cháng 存 cún 日 rì , , 身 shēn 似 shì 郎 láng 君 jūn 未 wèi 贵 guì 时 shí 。 。
拜 bài 忆 yì 登 dēng 堂 táng 晨 chén 贺 hè 早 zǎo , , 醉 zuì 沾 zhān 开 kāi 阁 gé 夜 yè 归 guī 迟 chí 。 。
百 bǎi 年 nián 桑 sāng 梓 zǐ 瞻 zhān 依 yī 地 dì , , 一 yí 度 dù 生 shēng 辰 chén 一 yī 献 xiàn 诗 shī 。 。
杨应宁母安人受封诗。明代。李东阳。老去逢恩不自知,半生勤俭鬓成丝。 家如夫子长存日,身似郎君未贵时。 拜忆登堂晨贺早,醉沾开阁夜归迟。 百年桑梓瞻依地,一度生辰一献诗。