寄 jì 李 lǐ 子 zǐ 粲 càn - - 王 wáng 冕 miǎn
白 bái 头 tóu 自 zì 笑 xiào 潜 qián 夫 fū 拙 zhuō , , 却 què 忆 yì 风 fēng 流 liú 李 lǐ 谪 zhé 仙 xiān 。 。
对 duì 客 kè 每 měi 言 yán 齐 qí 物 wù 论 lùn , , 移 yí 家 jiā 只 zhǐ 有 yǒu 广 guǎng 文 wén 毡 zhān 。 。
赤 chì 鸡 jī 白 bái 狗 gǒu 看 kàn 儿 ér 戏 xì , , 绿 lǜ 水 shuǐ 青 qīng 山 shān 作 zuò 画 huà 传 chuán 。 。
慷 kāng 慨 kǎi 不 bù 愁 chóu 春 chūn 色 sè 老 lǎo , , 笑 xiào 看 kàn 花 huā 雨 yǔ 落 luò 平 píng 田 tián 。 。
寄李子粲。元代。王冕。白头自笑潜夫拙,却忆风流李谪仙。 对客每言齐物论,移家只有广文毡。 赤鸡白狗看儿戏,绿水青山作画传。 慷慨不愁春色老,笑看花雨落平田。