宿 sù 西 xī 涯 yá 旧 jiù 邻 lín 次 cì 方 fāng 石 shí 韵 yùn - - 李 lǐ 东 dōng 阳 yáng
春 chūn 兴 xīng 无 wú 端 duān 入 rù 酒 jiǔ 杯 bēi , , 每 měi 逢 féng 花 huā 鸟 niǎo 共 gòng 嘲 cháo 诙 huī 。 。
望 wàng 随 suí 山 shān 欲 yù 断 duàn 时 shí 尽 jǐn , , 行 xíng 到 dào 水 shuǐ 将 jiāng 穷 qióng 处 chù 回 huí 。 。
雁 yàn 影 yǐng 忽 hū 惊 jīng 还 hái 北 běi 向 xiàng , , 马 mǎ 头 tóu 谁 shuí 遣 qiǎn 更 gèng 西 xī 来 lái 。 。
夜 yè 阑 lán 秉 bǐng 烛 zhú 苍 cāng 茫 máng 坐 zuò , , 醉 zuì 后 hòu 真 zhēn 成 chéng 梦 mèng 里 lǐ 猜 cāi 。 。
宿西涯旧邻次方石韵。明代。李东阳。春兴无端入酒杯,每逢花鸟共嘲诙。 望随山欲断时尽,行到水将穷处回。 雁影忽惊还北向,马头谁遣更西来。 夜阑秉烛苍茫坐,醉后真成梦里猜。