和 hé 明 míng 仲 zhòng 洗 xiǎn 马 mǎ 韵 yùn 二 èr 首 shǒu 其 qí 一 yī - - 李 lǐ 东 dōng 阳 yáng
竹 zhú 简 jiǎn 韦 wéi 编 biān 次 cì 第 dì 评 píng , , 于 yú 君 jūn 真 zhēn 见 jiàn 古 gǔ 人 rén 情 qíng 。 。
百 bǎi 年 nián 事 shì 了 le 须 xū 闻 wén 道 dào , , 举 jǔ 世 shì 嫌 xián 多 duō 为 wèi 近 jìn 名 míng 。 。
敢 gǎn 谓 wèi 学 xué 非 fēi 颜 yán 氏 shì 乐 lè , , 直 zhí 将 jiāng 心 xīn 比 bǐ 伯 bó 夷 yí 清 qīng 。 。
尘 chén 踪 zōng 满 mǎn 地 dì 无 wú 由 yóu 濯 zhuó , , 何 hé 处 chǔ 沧 cāng 浪 láng 水 shuǐ 上 shàng 缨 yīng 。 。
和明仲洗马韵二首 其一。明代。李东阳。竹简韦编次第评,于君真见古人情。 百年事了须闻道,举世嫌多为近名。 敢谓学非颜氏乐,直将心比伯夷清。 尘踪满地无由濯,何处沧浪水上缨。