复 fù 用 yòng 前 qián 韵 yùn 自 zì 慰 wèi - - 李 lǐ 东 dōng 阳 yáng
门 mén 掩 yǎn 空 kōng 堂 táng 一 yī 客 kè 无 wú , , 雨 yǔ 声 shēng 惊 jīng 梦 mèng 若 ruò 相 xiāng 呼 hū 。 。
眼 yǎn 中 zhōng 道 dào 路 lù 非 fēi 前 qián 日 rì , , 病 bìng 起 qǐ 形 xíng 骸 hái 是 shì 故 gù 吾 wú 。 。
翰 hàn 苑 yuàn 朝 cháo 回 huí 怀 huái 秘 mì 府 fǔ , , 洞 dòng 庭 tíng 家 jiā 在 zài 隔 gé 重 zhòng 湖 hú 。 。
绳 shéng 床 chuáng 竹 zhú 几 jǐ 将 jiāng 愁 chóu 至 zhì , , 自 zì 写 xiě 新 xīn 诗 shī 到 dào 日 rì 晡 bū 。 。
复用前韵自慰。明代。李东阳。门掩空堂一客无,雨声惊梦若相呼。 眼中道路非前日,病起形骸是故吾。 翰苑朝回怀秘府,洞庭家在隔重湖。 绳床竹几将愁至,自写新诗到日晡。