哭 kū 叶 yè 吏 lì 部 bù - - 李 lǐ 东 dōng 阳 yáng
几 jǐ 日 rì 风 fēng 尘 chén 眼 yǎn 正 zhèng 昏 hūn , , 忽 hū 闻 wén 哀 āi 报 bào 起 qǐ 开 kāi 门 mén 。 。
听 tīng 馀 yú 空 kōng 谷 gǔ 声 shēng 犹 yóu 在 zài , , 望 wàng 尽 jǐn 中 zhōng 流 liú 浪 làng 始 shǐ 奔 bēn 。 。
菉 lù 竹 zhú 清 qīng 风 fēng 东 dōng 署 shǔ 远 yuǎn , , 甘 gān 棠 táng 遗 yí 爱 ài 北 běi 州 zhōu 存 cún 。 。
只 zhǐ 今 jīn 耆 qí 旧 jiù 摧 cuī 残 cán 甚 shén , , 那 nà 复 fù 能 néng 招 zhāo 此 cǐ 老 lǎo 魂 hún 。 。
哭叶吏部。明代。李东阳。几日风尘眼正昏,忽闻哀报起开门。 听馀空谷声犹在,望尽中流浪始奔。 菉竹清风东署远,甘棠遗爱北州存。 只今耆旧摧残甚,那复能招此老魂。