出 chū 东 dōng 城 chéng 并 bìng 江 jiāng 而 ér 归 guī - - 陆 lù 游 yóu
上 shàng 车 chē 容 róng 假 jiǎ 寐 mèi , , 出 chū 郭 guō 当 dāng 闲 xián 游 yóu 。 。
远 yuǎn 笛 dí 临 lín 风 fēng 起 qǐ , , 高 gāo 帆 fān 到 dào 岸 àn 收 shōu 。 。
人 rén 归 guī 花 huā 市 shì 路 lù , , 客 kè 醉 zuì 酒 jiǔ 家 jiā 楼 lóu 。 。
径 jìng 就 jiù 东 dōng 窗 chuāng 卧 wò , , 孤 gū 灯 dēng 欲 yù 话 huà 愁 chóu 。 。
出东城并江而归。宋代。陆游。上车容假寐,出郭当闲游。 远笛临风起,高帆到岸收。 人归花市路,客醉酒家楼。 径就东窗卧,孤灯欲话愁。