罗 luó 江 jiāng 驿 yì 翠 cuì 望 wàng 亭 tíng 读 dú 宋 sòng 景 jǐng 文 wén 公 gōng 诗 shī - - 陆 lù 游 yóu
扑 pū 马 mǎ 征 zhēng 尘 chén 拂 fú 不 bù 开 kāi , , 高 gāo 亭 tíng 攲 qī 帽 mào 一 yī 徘 pái 徊 huái 。 。
蜀 shǔ 山 shān 地 dì 暖 nuǎn 稀 xī 逢 féng 雪 xuě , , 闰 rùn 岁 suì 春 chūn 迟 chí 未 wèi 见 jiàn 梅 méi 。 。
陂 bēi 水 shuǐ 近 jìn 人 rén 无 wú 鹭 lù 下 xià , , 烟 yān 林 lín 藏 cáng 寺 sì 有 yǒu 钟 zhōng 来 lái 。 。
宋 sòng 公 gōng 出 chū 牧 mù 曾 céng 题 tí 壁 bì , , 锦 jǐn 段 duàn 虽 suī 残 cán 试 shì 剪 jiǎn 裁 cái 。 。
罗江驿翠望亭读宋景文公诗。宋代。陆游。扑马征尘拂不开,高亭攲帽一徘徊。 蜀山地暖稀逢雪,闰岁春迟未见梅。 陂水近人无鹭下,烟林藏寺有钟来。 宋公出牧曾题壁,锦段虽残试剪裁。