放 fàng 怀 huái 亭 tíng 独 dú 立 lì 有 yǒu 感 gǎn - - 陆 lù 游 yóu
苇 wěi 丛 cóng 枯 kū 倒 dào 蓼 liǎo 花 huā 红 hóng , , 小 xiǎo 立 lì 东 dōng 湖 hú 更 gèng 向 xiàng 东 dōng 。 。
委 wěi 肉 ròu 本 běn 知 zhī 居 jū 几 jǐ 上 shàng , , 剪 jiǎn 翎 líng 何 hé 恨 hèn 著 zhe 笼 lóng 中 zhōng 。 。
一 yī 筇 qióng 信 xìn 脚 jiǎo 乾 qián 坤 kūn 迮 zé , , 百 bǎi 榼 kē 浇 jiāo 愁 chóu 宠 chǒng 辱 rǔ 空 kōng 。 。
谁 shuí 道 dào 穷 qióng 途 tú 知 zhī 旧 jiù 少 shǎo , , 此 cǐ 心 xīn 念 niàn 念 niàn 与 yǔ 天 tiān 通 tōng 。 。
放怀亭独立有感。宋代。陆游。苇丛枯倒蓼花红,小立东湖更向东。 委肉本知居几上,剪翎何恨著笼中。 一筇信脚乾坤迮,百榼浇愁宠辱空。 谁道穷途知旧少,此心念念与天通。