小 xiǎo 饮 yǐn 落 luò 梅 méi 下 xià 戏 xì 作 zuò 送 sòng 梅 méi 一 yī 首 shǒu - - 陆 lù 游 yóu
零 líng 落 luò 梅 méi 花 huā 不 bù 自 zì 由 yóu , , 断 duàn 肠 cháng 容 róng 易 yì 付 fù 东 dōng 流 liú 。 。
与 yú 人 rén 又 yòu 作 zuò 经 jīng 年 nián 别 bié , , 问 wèn 月 yuè 应 yīng 知 zhī 此 cǐ 夜 yè 愁 chóu 。 。
已 yǐ 是 shì 狂 kuáng 风 fēng 卷 juǎn 平 píng 野 yě , , 更 gèng 禁 jìn 横 héng 笛 dí 起 qǐ 危 wēi 楼 lóu 。 。
何 hé 时 shí 小 xiǎo 雪 xuě 山 shān 阴 yīn 路 lù , , 处 chǔ 处 chù 寻 xún 香 xiāng 系 xì 钓 diào 舟 zhōu 。 。
小饮落梅下戏作送梅一首。宋代。陆游。零落梅花不自由,断肠容易付东流。 与人又作经年别,问月应知此夜愁。 已是狂风卷平野,更禁横笛起危楼。 何时小雪山阴路,处处寻香系钓舟。