简 jiǎn 苏 sū 训 xùn 直 zhí 判 pàn 院 yuàn 庄 zhuāng 器 qì 之 zhī 贤 xián 良 liáng - - 陆 lù 游 yóu
行 xíng 尽 jǐn 天 tiān 涯 yá 白 bái 发 fà 新 xīn , , 槿 jǐn 篱 lí 竹 zhú 屋 wū 着 zhe 闲 xián 身 shēn 。 。
读 dú 书 shū 达 dá 旦 dàn 失 shī 衰 shuāi 病 bìng , , 食 shí 菜 cài 终 zhōng 年 nián 安 ān 贱 jiàn 贫 pín 。 。
正 zhèng 使 shǐ 寄 jì 声 shēng 无 wú 薛 xuē 孟 mèng , , 不 bù 妨 fáng 同 tóng 里 lǐ 有 yǒu 荀 xún 陈 chén 。 。
从 cóng 今 jīn 杖 zhàng 履 lǚ 时 shí 相 xiāng 过 guò , , 花 huā 柳 liǔ 村 cūn 村 cūn 次 cì 第 dì 春 chūn 。 。
简苏训直判院庄器之贤良。宋代。陆游。行尽天涯白发新,槿篱竹屋着闲身。 读书达旦失衰病,食菜终年安贱贫。 正使寄声无薛孟,不妨同里有荀陈。 从今杖履时相过,花柳村村次第春。