春 chūn 雨 yǔ 复 fù 寒 hán 遣 qiǎn 怀 huái - - 陆 lù 游 yóu
去 qù 日 rì 堂 táng 堂 táng 挽 wǎn 不 bù 回 huí , , 新 xīn 年 nián 又 yòu 傍 bàng 鬓 bìn 边 biān 来 lái 。 。
雨 yǔ 声 shēng 欲 yù 作 zuò 海 hǎi 棠 táng 祟 suì , , 书 shū 卷 juàn 只 zhǐ 为 wèi 春 chūn 睡 shuì 媒 méi 。 。
村 cūn 舍 shè 瘦 shòu 蔬 shū 供 gōng 薄 bó 酒 jiǔ , , 地 dì 炉 lú 微 wēi 火 huǒ 伴 bàn 残 cán 灰 huī 。 。
浩 hào 然 rán 忽 hū 起 qǐ 金 jīn 鞭 biān 兴 xìng , , 漾 yàng 水 shuǐ 嶓 bō 山 shān 安 ān 在 zài 哉 zāi 。 。
春雨复寒遣怀。宋代。陆游。去日堂堂挽不回,新年又傍鬓边来。 雨声欲作海棠祟,书卷只为春睡媒。 村舍瘦蔬供薄酒,地炉微火伴残灰。 浩然忽起金鞭兴,漾水嶓山安在哉。