到 dào 家 jiā 旬 xún 馀 yú 意 yì 味 wèi 甚 shén 适 shì 戏 xì 书 shū - - 陆 lù 游 yóu
天 tiān 恐 kǒng 红 hóng 尘 chén 着 zhe 脚 jiǎo 深 shēn , , 不 bù 教 jiào 经 jīng 岁 suì 去 qù 山 shān 林 lín 。 。
欲 yù 酬 chóu 清 qīng 净 jìng 三 sān 生 shēng 愿 yuàn , , 先 xiān 洗 xǐ 功 gōng 名 míng 万 wàn 里 lǐ 心 xīn 。 。
石 shí 鼎 dǐng 飕 sōu 飗 liú 闲 xián 煮 zhǔ 茗 míng , , 玉 yù 徽 huī 零 líng 落 luò 自 zì 修 xiū 琴 qín 。 。
晚 wǎn 来 lái 剩 shèng 有 yǒu 华 huá 胥 xū 兴 xìng , , 卧 wò 看 kàn 西 xī 窗 chuāng 一 yī 炷 zhù 沉 chén 。 。
到家旬馀意味甚适戏书。宋代。陆游。天恐红尘着脚深,不教经岁去山林。 欲酬清净三生愿,先洗功名万里心。 石鼎飕飗闲煮茗,玉徽零落自修琴。 晚来剩有华胥兴,卧看西窗一炷沉。