北 běi 窗 chuāng 病 bìng 起 qǐ - - 陆 lù 游 yóu
一 yī 饥 jī 可 kě 忍 rěn 万 wàn 缘 yuán 轻 qīng , , 况 kuàng 复 fù 幽 yōu 窗 chuāng 疾 jí 渐 jiàn 平 píng 。 。
更 gèng 事 shì 天 tiān 公 gōng 终 zhōng 赏 shǎng 识 shí , , 欺 qī 人 rén 鬼 guǐ 子 zi 漫 màn 纵 zòng 横 héng 。 。
道 dào 边 biān 尘 chén 起 qǐ 频 pín 障 zhàng 扇 shàn , , 门 mén 外 wài 波 bō 清 qīng 剩 shèng 濯 zhuó 缨 yīng 。 。
不 bù 为 wéi 褊 biǎn 心 xīn 憎 zēng 薄 báo 俗 sú , , 客 kè 星 xīng 祠 cí 下 xià 是 shì 归 guī 程 chéng 。 。
北窗病起。宋代。陆游。一饥可忍万缘轻,况复幽窗疾渐平。 更事天公终赏识,欺人鬼子漫纵横。 道边尘起频障扇,门外波清剩濯缨。 不为褊心憎薄俗,客星祠下是归程。