曹 cáo 永 yǒng 州 zhōu 哀 āi 词 cí - - 贺 hè 铸 zhù
老 lǎo 眼 yǎn 春 chūn 风 fēng 两 liǎng 泪 lèi 倾 qīng , , 穗 suì 帷 wéi 樽 zūn 俎 zǔ 异 yì 平 píng 生 shēng 。 。
可 kě 惊 jīng 人 rén 与 yǔ 琴 qín 俱 jù 绝 jué , , 但 dàn 见 jiàn 肴 yáo 晞 xī 酒 jiǔ 复 fù 清 qīng 。 。
相 xiāng 合 hé 水 shuǐ 边 biān 传 chuán 美 měi 政 zhèng , , 飞 fēi 来 lái 峰 fēng 下 xià 启 qǐ 佳 jiā 城 chéng 。 。
翩 piān 翩 piān 五 wǔ 六 liù 奇 qí 男 nán 子 zǐ , , 肯 kěn 使 shǐ 高 gāo 门 mén 坠 zhuì 厥 jué 声 shēng 。 。
曹永州哀词。宋代。贺铸。老眼春风两泪倾,穗帷樽俎异平生。 可惊人与琴俱绝,但见肴晞酒复清。 相合水边传美政,飞来峰下启佳城。 翩翩五六奇男子,肯使高门坠厥声。