新 xīn 晴 qíng 泛 fàn 舟 zhōu 至 zhì 近 jìn 村 cūn 偶 ǒu 得 dé 双 shuāng 鳜 guì 而 ér 归 guī - - 陆 lù 游 yóu
秋 qiū 风 fēng 一 yī 夜 yè 老 lǎo 汀 tīng 蘋 píng , , 剡 shàn 曲 qū 稽 jī 山 shān 发 fā 兴 xīng 新 xīn 。 。
青 qīng 嶂 zhàng 会 huì 为 wèi 身 shēn 后 hòu 冢 zhǒng , , 扁 piān 舟 zhōu 聊 liáo 作 zuò 画 huà 中 zhōng 人 rén 。 。
园 yuán 林 lín 摇 yáo 落 luò 知 zhī 寒 hán 早 zǎo , , 父 fù 老 lǎo 逢 féng 迎 yíng 觉 jué 意 yì 真 zhēn 。 。
归 guī 舍 shě 不 bù 妨 fáng 成 chéng 小 xiǎo 醉 zuì , , 眼 yǎn 明 míng 细 xì 柳 liǔ 贯 guàn 霜 shuāng 鳞 lín 。 。
新晴泛舟至近村偶得双鳜而归。宋代。陆游。秋风一夜老汀蘋,剡曲稽山发兴新。 青嶂会为身后冢,扁舟聊作画中人。 园林摇落知寒早,父老逢迎觉意真。 归舍不妨成小醉,眼明细柳贯霜鳞。