樊 fán 江 jiāng - - 陆 lù 游 yóu
手 shǒu 中 zhōng 一 yī 卷 juàn 养 yǎng 鱼 yú 经 jīng , , 又 yòu 向 xiàng 樊 fán 江 jiāng 上 shàng 草 cǎo 亭 tíng 。 。
朝 zhāo 雨 yǔ 染 rǎn 成 chéng 新 xīn 涨 zhǎng 绿 lǜ , , 春 chūn 烟 yān 澹 dàn 尽 jǐn 远 yuǎn 山 shān 青 qīng 。 。
榜 bǎng 舟 zhōu 不 bù 厌 yàn 频 pín 来 lái 往 wǎng , , 岸 àn 帻 zé 常 cháng 须 xū 半 bàn 醉 zuì 醒 xǐng 。 。
赋 fù 罢 bà 新 xīn 诗 shī 自 zì 高 gāo 咏 yǒng , , 满 mǎn 汀 tīng 鸥 ōu 鹭 lù 欲 yù 忘 wàng 形 xíng 。 。
樊江。宋代。陆游。手中一卷养鱼经,又向樊江上草亭。 朝雨染成新涨绿,春烟澹尽远山青。 榜舟不厌频来往,岸帻常须半醉醒。 赋罢新诗自高咏,满汀鸥鹭欲忘形。