亲 qīn 旧 jiù 或 huò 见 jiàn 嘲 cháo 终 zhōng 岁 suì 杜 dù 门 mén 戏 xì 作 zuò 解 jiě 嘲 cháo - - 陆 lù 游 yóu
十 shí 年 nián 萧 xiāo 散 sàn 住 zhù 林 lín 间 jiān , , 只 zhǐ 是 shì 幽 yōu 居 jū 不 bú 是 shì 闲 xián 。 。
续 xù 得 dé 茶 chá 经 jīng 新 xīn 绝 jué 笔 bǐ , , 补 bǔ 成 chéng 僧 sēng 史 shǐ 可 kě 藏 cáng 山 shān 。 。
诗 shī 题 tí 紫 zǐ 阁 gé 凭 píng 云 yún 寄 jì , , 药 yào 报 bào 青 qīng 城 chéng 附 fù 鹤 hè 还 hái 。 。
自 zì 笑 xiào 何 hé 曾 céng 总 zǒng 无 wú 事 shì , , 枉 wǎng 教 jiào 人 rén 道 dào 闭 bì 柴 chái 关 guān 。 。
亲旧或见嘲终岁杜门戏作解嘲。宋代。陆游。十年萧散住林间,只是幽居不是闲。 续得茶经新绝笔,补成僧史可藏山。 诗题紫阁凭云寄,药报青城附鹤还。 自笑何曾总无事,枉教人道闭柴关。