寒 hán 雨 yǔ 中 zhōng 偶 ǒu 赋 fù 二 èr 首 shǒu - - 陆 lù 游 yóu
暮 mù 年 nián 心 xīn 事 shì 与 yǔ 谁 shuí 同 tóng , , 到 dào 处 chù 飘 piāo 然 rán 一 yī 病 bìng 翁 wēng 。 。
断 duàn 梦 mèng 凄 qī 凉 liáng 灯 dēng 影 yǐng 里 lǐ , , 残 cán 诗 shī 零 líng 落 luò 雨 yǔ 声 shēng 中 zhōng 。 。
莫 mò 惊 jīng 颜 yán 鬓 bìn 浑 hún 非 fēi 昨 zuó , , 略 lüè 数 shù 朋 péng 侪 chái 已 yǐ 半 bàn 空 kōng 。 。
祠 cí 禄 lù 上 shàng 还 hái 犹 yóu 负 fù 愧 kuì , , 何 hé 功 gōng 班 bān 缀 zhuì 冠 guān 仙 xiān 蓬 péng 。 。
寒雨中偶赋二首。宋代。陆游。暮年心事与谁同,到处飘然一病翁。 断梦凄凉灯影里,残诗零落雨声中。 莫惊颜鬓浑非昨,略数朋侪已半空。 祠禄上还犹负愧,何功班缀冠仙蓬。