春 chūn 日 rì 园 yuán 中 zhōng 作 zuò - - 陆 lù 游 yóu
杏 xìng 花 huā 开 kāi 过 guò 尚 shàng 轻 qīng 寒 hán , , 尽 jǐn 日 rì 无 wú 人 rén 独 dú 倚 yǐ 阑 lán 。 。
久 jiǔ 别 bié 名 míng 山 shān 凭 píng 梦 mèng 到 dào , , 每 měi 思 sī 旧 jiù 友 yǒu 取 qǔ 书 shū 看 kàn 。 。
尘 chén 埃 āi 幸 xìng 已 yǐ 赊 shē 腰 yāo 折 shé , , 富 fù 贵 guì 深 shēn 知 zhì 欠 qiàn 面 miàn 团 tuán 。 。
老 lǎo 去 qù 逢 féng 春 chūn 都 dōu 有 yǒu 几 jǐ , , 一 yī 杯 bēi 行 xíng 复 fù 送 sòng 春 chūn 残 cán 。 。
春日园中作。宋代。陆游。杏花开过尚轻寒,尽日无人独倚阑。 久别名山凭梦到,每思旧友取书看。 尘埃幸已赊腰折,富贵深知欠面团。 老去逢春都有几,一杯行复送春残。