放 fàng 翁 wēng - - 陆 lù 游 yóu
拜 bài 赐 cì 头 tóu 衔 xián 号 hào 放 fàng 翁 wēng , , 家 jiā 传 chuán 不 bù 坠 zhuì 散 sǎn 人 rén 风 fēng 。 。
问 wèn 年 nián 已 yǐ 过 guò 从 cóng 心 xīn 后 hòu , , 遇 yù 境 jìng 但 dàn 行 xíng 无 wú 事 shì 中 zhōng 。 。
马 mǎ 老 lǎo 岂 qǐ 堪 kān 空 kōng 冀 jì 北 běi , , 鹤 hè 飞 fēi 犹 yóu 得 dé 返 fǎn 辽 liáo 东 dōng 。 。
道 dào 傍 bàng 跌 diē 宕 dàng 烦 fán 君 jūn 看 kàn , , 阅 yuè 尽 jǐn 时 shí 人 rén 脸 liǎn 尚 shàng 红 hóng 。 。
放翁。宋代。陆游。拜赐头衔号放翁,家传不坠散人风。 问年已过从心后,遇境但行无事中。 马老岂堪空冀北,鹤飞犹得返辽东。 道傍跌宕烦君看,阅尽时人脸尚红。