游 yóu 近 jìn 村 cūn - - 陆 lù 游 yóu
度 dù 堑 qiàn 穿 chuān 林 lín 脚 jiǎo 愈 yù 轻 qīng , , 凭 píng 高 gāo 望 wàng 远 yuǎn 眼 yǎn 犹 yóu 明 míng 。 。
霜 shuāng 凋 diāo 老 lǎo 树 shù 寒 hán 无 wú 色 sè , , 风 fēng 掠 lüè 枯 kū 荷 hé 飒 sà 有 yǒu 声 shēng 。 。
泥 ní 浅 qiǎn 不 bù 侵 qīn 双 shuāng 草 cǎo 屦 jù , , 身 shēn 闲 xián 常 cháng 对 duì 一 yī 棋 qí 枰 píng 。 。
茆 máo 檐 yán 蔬 shū 饭 fàn 归 guī 来 lái 晚 wǎn , , 已 yǐ 发 fā 城 chéng 头 tóu 长 cháng 短 duǎn 更 gèng 。 。
游近村。宋代。陆游。度堑穿林脚愈轻,凭高望远眼犹明。 霜凋老树寒无色,风掠枯荷飒有声。 泥浅不侵双草屦,身闲常对一棋枰。 茆檐蔬饭归来晚,已发城头长短更。