法 fǎ 云 yún 僧 sēng 房 fáng - - 陆 lù 游 yóu
八 bā 十 shí 衰 shuāi 翁 wēng 有 yǒu 底 dǐ 忙 máng , , 水 shuǐ 边 biān 山 shān 际 jì 亦 yì 伥 chāng 伥 chāng 。 。
清 qīng 溪 xī 桥 qiáo 断 duàn 舟 zhōu 横 héng 岸 àn , , 小 xiǎo 坞 wù 梅 méi 残 cán 雨 yǔ 渍 zì 香 xiāng 。 。
数 shǔ 点 diǎn 青 qīng 灯 dēng 经 jīng 野 yě 市 shì , , 一 yī 炉 lú 软 ruǎn 火 huǒ 宿 sù 僧 sēng 房 fáng 。 。
自 zì 嫌 xián 尚 shàng 有 yǒu 人 rén 间 jiān 念 niàn , , 却 què 为 wèi 春 chūn 寒 hán 怯 qiè 夜 yè 长 zhǎng 。 。
法云僧房。宋代。陆游。八十衰翁有底忙,水边山际亦伥伥。 清溪桥断舟横岸,小坞梅残雨渍香。 数点青灯经野市,一炉软火宿僧房。 自嫌尚有人间念,却为春寒怯夜长。