春 chūn 日 rì 杂 zá 赋 fù 五 wǔ 首 shǒu - - 陆 lù 游 yóu
羁 jī 怀 huái 病 bìng 思 sī 正 zhèng 厌 yàn 厌 yàn , , 诗 shī 卷 juàn 渔 yú 竿 gān 信 xìn 手 shǒu 拈 niān 。 。
老 lǎo 境 jìng 何 hé 尝 cháng 忘 wàng 一 yī 笑 xiào , , 春 chūn 风 fēng 也 yě 解 jiě 到 dào 穷 qióng 阎 yán 。 。
残 cán 花 huā 满 mǎn 地 dì 无 wú 馀 yú 萼 è , , 新 xīn 笋 sǔn 掀 xiān 泥 ní 已 yǐ 露 lù 尖 jiān 。 。
转 zhuǎn 老 lǎo 转 zhuǎn 穷 qióng 君 jūn 勿 wù 笑 xiào , , 熊 xióng 蹯 fán 鱼 yú 腹 fù 岂 qǐ 容 róng 兼 jiān 。 。
春日杂赋五首。宋代。陆游。羁怀病思正厌厌,诗卷渔竿信手拈。 老境何尝忘一笑,春风也解到穷阎。 残花满地无馀萼,新笋掀泥已露尖。 转老转穷君勿笑,熊蹯鱼腹岂容兼。