门 mén 外 wài 独 dú 望 wàng - - 陆 lù 游 yóu
离 lí 离 lí 远 yuǎn 树 shù 傍 bàng 烟 yān 津 jīn , , 又 yòu 见 jiàn 清 qīng 秋 qiū 一 yī 岁 suì 新 xīn 。 。
老 lǎo 眼 yǎn 厌 yàn 看 kàn 南 nán 北 běi 路 lù , , 流 liú 年 nián 暗 àn 换 huàn 往 wǎng 来 lái 人 rén 。 。
铸 zhù 金 jīn 遗 yí 像 xiàng 谁 shuí 能 néng 记 jì , , 执 zhí 玉 yù 来 lái 朝 zhāo 适 shì 已 yǐ 陈 chén 。 。
况 kuàng 我 wǒ 风 fēng 中 zhōng 断 duàn 蓬 péng 耳 ěr , , 夕 xī 阳 yáng 空 kōng 复 fù 一 yī 伤 shāng 神 shén 。 。
门外独望。宋代。陆游。离离远树傍烟津,又见清秋一岁新。 老眼厌看南北路,流年暗换往来人。 铸金遗像谁能记,执玉来朝适已陈。 况我风中断蓬耳,夕阳空复一伤神。