春 chūn 感 gǎn - - 陆 lù 游 yóu
老 lǎo 厌 yàn 纷 fēn 纷 fēn 懒 lǎn 入 rù 城 chéng , , 长 cháng 亭 tíng 小 xiǎo 市 shì 近 jìn 清 qīng 明 míng 。 。
陇 lǒng 头 tóu 下 xià 漏 lòu 初 chū 芸 yún 草 cǎo , , 陌 mò 上 shàng 吹 chuī 箫 xiāo 正 zhèng 卖 mài 饧 táng 。 。
多 duō 病 bìng 更 gèng 知 zhī 生 shēng 是 shì 赘 zhuì , , 九 jiǔ 原 yuán 那 nà 恨 hèn 死 sǐ 无 wú 名 míng 。 。
但 dàn 馀 yú 一 yī 事 shì 犹 yóu 关 guān 念 niàn , , 万 wàn 里 lǐ 唐 táng 安 ān 阙 quē 寄 jì 声 shēng 。 。
春感。宋代。陆游。老厌纷纷懒入城,长亭小市近清明。 陇头下漏初芸草,陌上吹箫正卖饧。 多病更知生是赘,九原那恨死无名。 但馀一事犹关念,万里唐安阙寄声。