冬 dōng 日 rì 排 pái 闷 mèn 二 èr 首 shǒu - - 陆 lù 游 yóu
地 dì 炉 lú 微 wēi 火 huǒ 伴 bàn 寒 hán 灰 huī , , 垂 chuí 野 yě 江 jiāng 云 yún 暝 míng 不 bù 开 kāi 。 。
欲 yù 睡 shuì 手 shǒu 中 zhōng 书 shū 自 zì 堕 duò , , 半 bàn 酣 hān 窗 chuāng 外 wài 雪 xuě 初 chū 来 lái 。 。
渡 dù 头 tóu 照 zhào 影 yǐng 闻 wén 征 zhēng 雁 yàn , , 篱 lí 角 jiǎo 吹 chuī 香 xiāng 得 dé 早 zǎo 梅 méi 。 。
佛 fú 粥 zhōu 春 chūn 盘 pán 俱 jù 不 bù 远 yuǎn , , 离 lí 离 lí 斗 dǒu 柄 bǐng 欲 yù 东 dōng 回 huí 。 。
冬日排闷二首。宋代。陆游。地炉微火伴寒灰,垂野江云暝不开。 欲睡手中书自堕,半酣窗外雪初来。 渡头照影闻征雁,篱角吹香得早梅。 佛粥春盘俱不远,离离斗柄欲东回。