还 hái 东 dōng - - 陆 lù 游 yóu
还 hái 东 dōng 寒 hán 暑 shǔ 几 jǐ 推 tuī 移 yí , , 渐 jiàn 近 jìn 黄 huáng 梅 méi 细 xì 雨 yǔ 时 shí 。 。
窗 chuāng 下 xià 兴 xìng 阑 lán 初 chū 掩 yǎn 卷 juàn , , 花 huā 前 qián 技 jì 痒 yǎng 又 yòu 成 chéng 诗 shī 。 。
囊 náng 钱 qián 不 bù 贮 zhù 还 hái 成 chéng 癖 pǐ , , 官 guān 事 shì 都 dōu 捐 juān 未 wèi 免 miǎn 痴 chī 。 。
赖 lài 是 shì 病 bìng 躯 qū 差 chà 胜 shèng 旧 jiù , , 一 yī 杯 bēi 藜 lí 粥 zhōu 且 qiě 扶 fú 衰 shuāi 。 。
还东。宋代。陆游。还东寒暑几推移,渐近黄梅细雨时。 窗下兴阑初掩卷,花前技痒又成诗。 囊钱不贮还成癖,官事都捐未免痴。 赖是病躯差胜旧,一杯藜粥且扶衰。