齿 chǐ 痛 tòng 有 yǒu 感 gǎn - - 陆 lù 游 yóu
眼 yǎn 暗 àn 头 tóu 童 tóng 负 fù 圣 shèng 时 shí , , 齿 chǐ 牙 yá 欲 yù 脱 tuō 更 gèng 堪 kān 悲 bēi 。 。
暮 mù 年 nián 渐 jiàn 解 jiě 人 rén 间 jiān 事 shì , , 蒸 zhēng 食 shí 哀 āi 梨 lí 亦 yì 自 zì 奇 qí 。 。
齿痛有感。宋代。陆游。眼暗头童负圣时,齿牙欲脱更堪悲。 暮年渐解人间事,蒸食哀梨亦自奇。