次 cì 广 guǎng 教 jiào 寺 sì 坚 jiān 师 shī 韵 yùn - - 王 wáng 璋 zhāng
矮 ǎi 窗 chuāng 宜 yí 晓 xiǎo 取 qǔ 朝 zhāo 阳 yáng , , 高 gāo 槛 kǎn 凭 píng 虚 xū 接 jiē 莽 mǎng 苍 cāng 。 。
咒 zhòu 水 shuǐ 钵 bō 中 zhōng 莲 lián 是 shì 幻 huàn , , 坐 zuò 禅 chán 床 chuáng 畔 pàn 竹 zhú 偏 piān 长 cháng 。 。
不 bù 须 xū 沽 gū 酒 jiǔ 供 gōng 彭 péng 泽 zé , , 耐 nài 可 kě 吟 yín 诗 shī 伴 bàn 石 shí 霜 shuāng 。 。
想 xiǎng 见 jiàn 六 liù 时 shí 天 tiān 乐 lè 下 xià , , 散 sàn 花 huā 吹 chuī 满 mǎn 衲 nà 衣 yī 裳 shang 。 。
次广教寺坚师韵。元代。王璋。矮窗宜晓取朝阳,高槛凭虚接莽苍。 咒水钵中莲是幻,坐禅床畔竹偏长。 不须沽酒供彭泽,耐可吟诗伴石霜。 想见六时天乐下,散花吹满衲衣裳。