登 dēng 南 nán 塔 tǎ - - 王 wáng 都 dōu 中 zhōng
自 zì 笑 xiào 登 dēng 临 lín 脚 jiǎo 力 lì 微 wēi , , 也 yě 携 xié 藜 lí 杖 zhàng 叩 kòu 山 shān 扉 fēi 。 。
禅 chán 僧 sēng 入 rù 定 dìng 浑 hún 无 wú 语 yǔ , , 野 yě 鸟 niǎo 知 zhī 还 hái 亦 yì 倦 juàn 飞 fēi 。 。
一 yī 塔 tǎ 近 jìn 天 tiān 铃 líng 自 zì 语 yǔ , , 千 qiān 峰 fēng 蘸 zhàn 水 shuǐ 石 shí 空 kōng 巍 wēi 。 。
何 hé 当 dāng 快 kuài 整 zhěng 东 dōng 归 guī 棹 zhào , , 帆 fān 饱 bǎo 东 dōng 风 fēng 数 shù 过 guò 矶 jī 。 。
登南塔。元代。王都中。自笑登临脚力微,也携藜杖叩山扉。 禅僧入定浑无语,野鸟知还亦倦飞。 一塔近天铃自语,千峰蘸水石空巍。 何当快整东归棹,帆饱东风数过矶。