途 tú 中 zhōng 感 gǎn 秋 qiū - - 白 bái 居 jū 易 yì
节 jié 物 wù 行 xíng 摇 yáo 落 luò , , 年 nián 颜 yán 坐 zuò 变 biàn 衰 shuāi 。 。
树 shù 初 chū 黄 huáng 叶 yè 日 rì , , 人 rén 欲 yù 白 bái 头 tóu 时 shí 。 。
乡 xiāng 国 guó 程 chéng 程 chéng 远 yuǎn , , 亲 qīn 朋 péng 处 chǔ 处 chù 辞 cí 。 。
唯 wéi 残 cán 病 bìng 与 yǔ 老 lǎo , , 一 yī 步 bù 不 bù 相 xiāng 离 lí 。 。
途中感秋。唐代。白居易。节物行摇落,年颜坐变衰。 树初黄叶日,人欲白头时。 乡国程程远,亲朋处处辞。 唯残病与老,一步不相离。