贼 zéi 平 píng 后 hòu 送 sòng 人 rén 北 běi 归 guī - - 司 sī 空 kōng 曙 shǔ
世 shì 乱 luàn 同 tóng 南 nán 去 qù , , 时 shí 清 qīng 独 dú 北 běi 还 hái 。 。
他 tā 乡 xiāng 生 shēng 白 bái 发 fà , , 旧 jiù 国 guó 见 jiàn 青 qīng 山 shān 。 。
晓 xiǎo 月 yuè 过 guò 残 cán 垒 lěi , , 繁 fán 星 xīng 宿 xiù 故 gù 关 guān 。 。
寒 hán 禽 qín 与 yǔ 衰 shuāi 草 cǎo , , 处 chǔ 处 chù 伴 bàn 愁 chóu 颜 yán 。 。
贼平后送人北归。唐代。司空曙。世乱同南去,时清独北还。 他乡生白发,旧国见青山。 晓月过残垒,繁星宿故关。 寒禽与衰草,处处伴愁颜。