次 cì 秀 xiù 野 yě 杂 zá 诗 shī 韵 yùn 山 shān 药 yào - - 朱 zhū 熹 xī
怪 guài 来 lái 朽 xiǔ 壤 rǎng 耀 yào 琼 qióng 英 yīng , , 小 xiǎo 斸 zhǔ 倾 qīng 筐 kuāng 可 kě 代 dài 耕 gēng 。 。
豢 huàn 豹 bào 于 yú 人 rén 尽 jǐn 无 wú 分 fēn , , 蹲 dūn 鸱 chī 从 cóng 此 cǐ 不 bù 须 xū 生 shēng 。 。
雪 xuě 镵 chán 但 dàn 使 shǐ 身 shēn 长 cháng 健 jiàn , , 石 shí 鼎 dǐng 何 hé 妨 fáng 手 shǒu 自 zì 烹 pēng 。 。
欲 yù 赋 fù 玉 yù 延 yán 无 wú 好 hǎo 语 yǔ , , 羞 xiū 论 lùn 蜂 fēng 蜜 mì 与 yǔ 羊 yáng 羹 gēng 。 。
次秀野杂诗韵山药。宋代。朱熹。怪来朽壤耀琼英,小斸倾筐可代耕。 豢豹于人尽无分,蹲鸱从此不须生。 雪镵但使身长健,石鼎何妨手自烹。 欲赋玉延无好语,羞论蜂蜜与羊羹。