太 tài 湖 hú 恬 tián 亭 tíng - - 王 wáng 安 ān 石 shí
槛 kǎn 临 lín 溪 xī 上 shàng 绿 lǜ 阴 yīn 围 wéi , , 溪 xī 岸 àn 高 gāo 低 dī 入 rù 翠 cuì 微 wēi 。 。
日 rì 落 luò 断 duàn 桥 qiáo 人 rén 独 dú 立 lì , , 水 shuǐ 涵 hán 幽 yōu 树 shù 鸟 niǎo 相 xiāng 依 yī 。 。
清 qīng 游 yóu 始 shǐ 觉 jué 心 xīn 无 wú 累 lèi , , 静 jìng 处 chù 谁 shéi 知 zhī 世 shì 有 yǒu 机 jī 。 。
更 gèng 待 dài 夜 yè 深 shēn 同 tóng 徙 xǐ 倚 yǐ , , 秋 qiū 风 fēng 斜 xié 月 yuè 钓 diào 船 chuán 归 guī 。 。
太湖恬亭。宋代。王安石。槛临溪上绿阴围,溪岸高低入翠微。 日落断桥人独立,水涵幽树鸟相依。 清游始觉心无累,静处谁知世有机。 更待夜深同徙倚,秋风斜月钓船归。