爱 ài 莲 lián 亭 tíng - - 庞 páng 嵩 sōng
春 chūn 荷 hé 夏 xià 见 jiàn 花 huā , , 实 shí 成 chéng 敛 liǎn 青 qīng 盖 gài 。 。
剥 bō 尽 jǐn 还 hái 藕 ǒu 根 gēn , , 生 shēng 生 shēng 本 běn 常 cháng 在 zài 。 。
爱莲亭。明代。庞嵩。春荷夏见花,实成敛青盖。 剥尽还藕根,生生本常在。