再 zài 至 zhì 京 jīng 口 kǒu 寄 jì 漕 cáo 使 shǐ 曹 cáo 郎 láng 中 zhōng - - 王 wáng 安 ān 石 shí
漂 piāo 流 liú 曾 céng 落 luò 此 cǐ 江 jiāng 边 biān , , 忆 yì 与 yǔ 诗 shī 翁 wēng 赋 fù 浩 hào 然 rán 。 。
乡 xiāng 国 guó 去 qù 身 shēn 犹 yóu 万 wàn 里 lǐ , , 驿 yì 亭 tíng 分 fēn 首 shǒu 已 yǐ 三 sān 年 nián 。 。
北 běi 城 chéng 红 hóng 出 chū 高 gāo 枝 zhī 靓 jìng , , 南 nán 浦 pǔ 青 qīng 回 huí 老 lǎo 树 shù 圆 yuán 。 。
还 hái 似 shì 昔 xī 时 shí 风 fēng 露 lù 好 hǎo , , 只 zhǐ 疑 yí 谈 tán 笑 xiào 在 zài 君 jūn 前 qián 。 。
再至京口寄漕使曹郎中。宋代。王安石。漂流曾落此江边,忆与诗翁赋浩然。 乡国去身犹万里,驿亭分首已三年。 北城红出高枝靓,南浦青回老树圆。 还似昔时风露好,只疑谈笑在君前。