次 cì 韵 yùn 答 dá 平 píng 甫 fǔ - - 王 wáng 安 ān 石 shí
高 gāo 蝉 chán 抱 bào 壳 ké 悲 bēi 声 shēng 切 qiè , , 新 xīn 鸟 niǎo 争 zhēng 巢 cháo 谇 suì 语 yǔ 忙 máng 。 。
长 zhǎng 树 shù 老 lǎo 阴 yīn 欺 qī 夏 xià 日 rì , , 晚 wǎn 花 huā 幽 yōu 艳 yàn 敌 dí 春 chūn 阳 yáng 。 。
云 yún 归 guī 山 shān 去 qù 当 dāng 檐 yán 静 jìng , , 风 fēng 过 guò 溪 xī 来 lái 满 mǎn 坐 zuò 凉 liáng 。 。
物 wù 物 wù 此 cǐ 时 shí 皆 jiē 可 kě 赋 fù , , 悔 huǐ 予 yǔ 千 qiān 里 lǐ 不 bù 相 xiāng 将 jiāng 。 。
次韵答平甫。宋代。王安石。高蝉抱壳悲声切,新鸟争巢谇语忙。 长树老阴欺夏日,晚花幽艳敌春阳。 云归山去当檐静,风过溪来满坐凉。 物物此时皆可赋,悔予千里不相将。