宿 sù 土 tǔ 坊 fāng 驿 yì 寄 jì 孔 kǒng 世 shì 长 zhǎng - - 王 wáng 安 ān 石 shí
烧 shāo 夜 yè 郊 jiāo 原 yuán 百 bǎi 草 cǎo 荒 huāng , , 弊 bì 裘 qiú 朝 cháo 去 qù 犯 fàn 严 yán 霜 shuāng 。 。
残 cán 年 nián 意 yì 象 xiàng 偏 piān 多 duō 感 gǎn , , 回 huí 首 shǒu 风 fēng 烟 yān 更 gèng 异 yì 乡 xiāng 。 。
往 wǎng 返 fǎn 自 zì 非 fēi 名 míng 利 lì 役 yì , , 辛 xīn 勤 qín 应 yīng 见 jiàn 友 yǒu 朋 péng 伤 shāng 。 。
章 zhāng 江 jiāng 犹 yóu 得 dé 同 tóng 游 yóu 处 chù , , 最 zuì 爱 ài 梅 méi 花 huā 蘸 zhàn 水 shuǐ 香 xiāng 。 。
宿土坊驿寄孔世长。宋代。王安石。烧夜郊原百草荒,弊裘朝去犯严霜。 残年意象偏多感,回首风烟更异乡。 往返自非名利役,辛勤应见友朋伤。 章江犹得同游处,最爱梅花蘸水香。