答 dá 许 xǔ 秀 xiù 才 cái - - 王 wáng 安 ān 石 shí
高 gāo 阳 yáng 有 yǒu 才 cái 子 zǐ , , 负 fù 笈 jí 求 qiú 晨 chén 饘 zhān 。 。
所 suǒ 趣 qù 少 shǎo 知 zhī 者 zhě , , 其 qí 辞 cí 多 duō 慨 kǎi 然 rán 。 。
樵 qiáo 妻 qī 竟 jìng 谢 xiè 绝 jué , , 漂 piào 母 mǔ 尝 cháng 哀 āi 怜 lián 。 。
尚 shàng 友 yǒu 古 gǔ 之 zhī 人 rén , , 于 yú 今 jīn 犹 yóu 壮 zhuàng 年 nián 。 。
答许秀才。宋代。王安石。高阳有才子,负笈求晨饘。 所趣少知者,其辞多慨然。 樵妻竟谢绝,漂母尝哀怜。 尚友古之人,于今犹壮年。