粹 cuì 老 lǎo 家 jiā 隔 gé 帘 lián 听 tīng 琵 pí 琶 pá - - 黄 huáng 庭 tíng 坚 jiān
马 mǎ 卿 qīng 劝 quàn 客 kè 且 qiě 无 wú 喧 xuān , , 请 qǐng 以 yǐ 侍 shì 儿 ér 临 lín 酒 jiǔ 樽 zūn 。 。
妆 zhuāng 罢 bà 黄 huáng 昏 hūn 帘 lián 隔 gé 面 miàn , , 曲 qū 终 zhōng 清 qīng 夜 yè 月 yuè 当 dāng 轩 xuān 。 。
弦 xián 弦 xián 不 bù 乱 luàn 拨 bō 来 lái 往 wǎng , , 字 zì 字 zì 如 rú 闻 wén 人 rén 语 yǔ 言 yán 。 。
千 qiān 古 gǔ 胡 hú 沙 shā 埋 mái 妙 miào 手 shǒu , , 岂 qǐ 如 rú 桃 táo 李 lǐ 在 zài 中 zhōng 园 yuán 。 。
粹老家隔帘听琵琶。宋代。黄庭坚。马卿劝客且无喧,请以侍儿临酒樽。 妆罢黄昏帘隔面,曲终清夜月当轩。 弦弦不乱拨来往,字字如闻人语言。 千古胡沙埋妙手,岂如桃李在中园。