次 cì 韵 yùn 杨 yáng 明 míng 叔 shū 见 jiàn 饯 jiàn 十 shí 首 shǒu ( ( 其 qí 一 yī ) ) - - 黄 huáng 庭 tíng 坚 jiān
平 píng 津 jīn 善 shàn 牧 mù 豕 shǐ , , 佽 cì 飞 fēi 能 néng 斩 zhǎn 蛟 jiāo 。 。
终 zhōng 藉 jí 一 yī 汲 jí 黯 àn , , 淮 huái 南 nán 解 jiě 兵 bīng 交 jiāo 。 。
杨 yáng 子 zǐ 有 yǒu 直 zhí 气 qì , , 未 wèi 忍 rěn 死 sǐ 草 cǎo 茅 máo 。 。
引 yǐn 之 zhī 入 rù 汉 hàn 朝 cháo , , 谁 shuí 为 wèi 续 xù 弦 xián 胶 jiāo 。 。
次韵杨明叔见饯十首(其一)。宋代。黄庭坚。平津善牧豕,佽飞能斩蛟。 终藉一汲黯,淮南解兵交。 杨子有直气,未忍死草茅。 引之入汉朝,谁为续弦胶。