秋 qiū 晚 wǎn 登 dēng 眠 mián 牛 niú 冈 gāng 偶 ǒu 赋 fù - - 赵 zhào 友 yǒu 直 zhí
满 mǎn 路 lù 尘 chén 嚣 xiāo 不 bù 耐 nài 愁 chóu , , 眠 mián 牛 niú 冈 gāng 上 shàng 自 zì 清 qīng 秋 qiū 。 。
霜 shuāng 高 gāo 木 mù 叶 yè 流 liú 丹 dān 冷 lěng , , 宜 yí 为 wèi 黄 huáng 花 huā 一 yī 举 jǔ 瓯 ōu 。 。
秋晚登眠牛冈偶赋。宋代。赵友直。满路尘嚣不耐愁,眠牛冈上自清秋。 霜高木叶流丹冷,宜为黄花一举瓯。