五 wǔ 老 lǎo 亭 tíng - - 黄 huáng 庭 tíng 坚 jiān
白 bái 发 fà 苍 cāng 髯 rán 五 wǔ 老 lǎo 人 rén , , 德 dé 虽 suī 不 bù 孤 gū 世 shì 无 wú 邻 lín 。 。
松 sōng 风 fēng 忘 wàng 味 wèi 同 tóng 戴 dài 舜 shùn , , 梅 méi 雨 yǔ 蒙 méng 头 tóu 非 fēi 避 bì 秦 qín 。 。
筑 zhù 亭 tíng 风 fēng 流 liú 二 èr 千 qiān 石 dàn , , 此 cǐ 老 lǎo 入 rù 谒 yè 官 guān 不 bù 嗔 chēn 。 。
一 yī 樽 zūn 相 xiāng 对 duì 是 shì 宾 bīn 友 yǒu , , 学 xué 得 dé 养 yǎng 生 shēng 通 tōng 治 zhì 民 mín 。 。
五老亭。宋代。黄庭坚。白发苍髯五老人,德虽不孤世无邻。 松风忘味同戴舜,梅雨蒙头非避秦。 筑亭风流二千石,此老入谒官不嗔。 一樽相对是宾友,学得养生通治民。