嘉 jiā 兴 xīng 吊 diào 强 qiáng 甫 fǔ - - 陈 chén 曾 céng 寿 shòu
何 hé 曾 céng 留 liú 得 dé 堂 táng 堂 táng 去 qù , , 但 dàn 见 jiàn 阴 yīn 寒 hán 触 chù 眼 yǎn 来 lái 。 。
神 shén 幡 fān 剑 jiàn 立 lì 无 wú 风 fēng 动 dòng , , 佛 fú 齿 chǐ 金 jīn 坚 jiān 应 yìng 手 shǒu 灰 huī 。 。
尘 chén 劫 jié 有 yǒu 心 xīn 元 yuán 不 bù 灭 miè , , 沧 cāng 澜 lán 终 zhōng 古 gǔ 可 kě 曾 céng 回 huí 。 。
冤 yuān 禽 qín 敢 gǎn 负 fù 平 píng 生 shēng 志 zhì , , 自 zì 衽 rèn 冰 bīng 霜 shuāng 没 mò 世 shì 哀 āi 。 。
嘉兴吊强甫。清代。陈曾寿。何曾留得堂堂去,但见阴寒触眼来。 神幡剑立无风动,佛齿金坚应手灰。 尘劫有心元不灭,沧澜终古可曾回。 冤禽敢负平生志,自衽冰霜没世哀。