惯 guàn 听 tīng - - 陈 chén 曾 céng 寿 shòu
惯 guàn 听 tīng 熹 xī 微 wēi 鸟 niǎo 语 yǔ 喧 xuān , , 百 bǎi 年 nián 心 xīn 事 shì 几 jǐ 凉 liáng 温 wēn 。 。
强 qiáng 知 zhī 家 jiā 国 guó 疑 yí 无 wú 赖 lài , , 能 néng 外 wài 身 shēn 名 míng 傥 tǎng 有 yǒu 存 cún 。 。
蹇 jiǎn 习 xí 逡 qūn 巡 xún 聊 liáo 半 bàn 数 shù , , 冬 dōng 郎 láng 惨 cǎn 戚 qī 为 wèi 深 shēn 恩 ēn 。 。
愁 chóu 闻 wén 消 xiāo 息 xī 如 rú 云 yún 幻 huàn , , 苍 cāng 狗 gǒu 难 nán 期 qī 变 biàn 灭 miè 痕 hén 。 。
惯听。清代。陈曾寿。惯听熹微鸟语喧,百年心事几凉温。 强知家国疑无赖,能外身名傥有存。 蹇习逡巡聊半数,冬郎惨戚为深恩。 愁闻消息如云幻,苍狗难期变灭痕。