春 chūn 尽 jǐn 日 rì 游 yóu 西 xī 公 gōng 园 yuán - - 陈 chén 曾 céng 寿 shòu
雪 xuě 院 yuàn 冰 bīng 庐 lú 久 jiǔ 住 zhù 持 chí , , 春 chūn 来 lái 春 chūn 去 qù 不 bù 曾 céng 知 zhī 。 。
偶 ǒu 经 jīng 烟 yān 柳 liǔ 芊 qiān 绵 mián 际 jì , , 便 biàn 有 yǒu 江 jiāng 湖 hú 浩 hào 渺 miǎo 思 sī 。 。
未 wèi 信 xìn 此 cǐ 乡 xiāng 能 néng 老 lǎo 我 wǒ , , 竟 jìng 成 chéng 孤 gū 往 wǎng 欲 yù 逢 féng 谁 shuí 。 。
流 liú 连 lián 一 yī 霎 shà 年 nián 芳 fāng 影 yǐng , , 已 yǐ 是 shì 天 tiān 荒 huāng 海 hǎi 涸 hé 时 shí 。 。
春尽日游西公园。清代。陈曾寿。雪院冰庐久住持,春来春去不曾知。 偶经烟柳芊绵际,便有江湖浩渺思。 未信此乡能老我,竟成孤往欲逢谁。 流连一霎年芳影,已是天荒海涸时。