和 hé 杨 yáng 畋 tián 孤 gū 琴 qín 咏 yǒng - - 范 fàn 仲 zhòng 淹 yān
爱 ài 此 cǐ 千 qiān 里 lǐ 器 qì , , 如 rú 见 jiàn 古 gǔ 人 rén 面 miàn 。 。
欲 yù 弹 dàn 换 huàn 朱 zhū 丝 sī , , 明 míng 月 yuè 当 dāng 秋 qiū 汉 hàn 。 。
我 wǒ 愿 yuàn 宫 gōng 商 shāng 弦 xián , , 相 xiāng 应 yìng 声 shēng 无 wú 间 jiàn 。 。
自 zì 然 rán 召 zhào 南 nán 风 fēng , , 莫 mò 起 qǐ 孤 gū 琴 qín 叹 tàn 。 。
和杨畋孤琴咏。宋代。范仲淹。爱此千里器,如见古人面。 欲弹换朱丝,明月当秋汉。 我愿宫商弦,相应声无间。 自然召南风,莫起孤琴叹。