松 sōng 门 mén - - 欧 ōu 阳 yáng 修 xiū
岛 dǎo 屿 yǔ 松 sōng 门 mén 数 shù 里 lǐ 长 cháng , , 悬 xuán 崖 yá 对 duì 起 qǐ 碧 bì 峰 fēng 双 shuāng 。 。
可 kě 怜 lián 胜 shèng 境 jìng 当 dāng 穷 qióng 塞 sāi , , 翻 fān 使 shǐ 留 liú 人 rén 恋 liàn 此 cǐ 邦 bāng 。 。
乱 luàn 石 shí 惊 jīng 滩 tān 喧 xuān 醉 zuì 枕 zhěn , , 浅 qiǎn 沙 shā 明 míng 月 yuè 入 rù 船 chuán 窗 chuāng 。 。
因 yīn 游 yóu 始 shǐ 觉 jué 南 nán 来 lái 远 yuǎn , , 行 xíng 尽 jǐn 荆 jīng 江 jiāng 见 jiàn 蜀 shǔ 江 jiāng 。 。
松门。宋代。欧阳修。岛屿松门数里长,悬崖对起碧峰双。 可怜胜境当穷塞,翻使留人恋此邦。 乱石惊滩喧醉枕,浅沙明月入船窗。 因游始觉南来远,行尽荆江见蜀江。