伊 yī 川 chuān 独 dú 游 yóu - - 欧 ōu 阳 yáng 修 xiū
绿 lǜ 树 shù 绕 rào 伊 yī 川 chuān , , 人 rén 行 xíng 乱 luàn 石 shí 间 jiān 。 。
寒 hán 云 yún 依 yī 晚 wǎn 日 rì , , 白 bái 鸟 niǎo 向 xiàng 青 qīng 山 shān 。 。
路 lù 转 zhuǎn 香 xiāng 林 lín 出 chū , , 僧 sēng 归 guī 野 yě 渡 dù 闲 xián 。 。
岩 yán 阿 ā 谁 shuí 可 kě 访 fǎng , , 兴 xìng 尽 jìn 复 fù 空 kōng 还 hái 。 。
伊川独游。宋代。欧阳修。绿树绕伊川,人行乱石间。 寒云依晚日,白鸟向青山。 路转香林出,僧归野渡闲。 岩阿谁可访,兴尽复空还。